Tất cả thế giới siêu nhiên vô hình đều được cấu tạo từ hạt năng lượng theo một cấu trúc nhất định. Cấu trúc nhất định đó giống một nguyên tử, có electron ở ngoài và các hạt proton, notron bên trong. Cấu trúc đó khác nhau sẽ tạo ra những linh hồn khác nhau, những bậc giác ngộ khác nhau và những quỷ khác nhau và những người có tâm bệnh khác nhau, tất cả đều do cấu trúc hạt năng lượng. Chẳng qua chúng ta không nhìn thấy bằng mắt thường hạt đó nên mới thần thánh hóa, siêu nhiên hóa và tôn giáo giải quyết vấn đề thần thánh hóa, siêu nhiên hóa đó. Tất cả những cái được gọi là thần thánh, siêu nhiên , huyền bí, tôn giáo đều tồn tại dưới dạng hạt năng lượng gọi là hạt siêu phức tạp. Trong tôn giáo nếu những người tu tập, hành thiền sẽ nhìn thấy những thế giới vô hình đó, còn những nhà khoa học phải dùng đến các công cụ đo đếm và họ phải chứng thực bằng mắt thấy tai nghe, sờ được, ngửi được, nếm được, phải có bằng chứng thực chứng thì mới gọi là duy vật. Cái chúng ta không nhìn thấy nó tồn tại dưới dạng siêu hạt năng lượng, khi nó rung động ở tốc độ siêu lớn thì chúng ta không thể đo đạc được, không thể nhìn thấy được, nhưng khi chúng rung động ở tốc độ chậm, giản đơn thì chúng lại cấu tạo thành vật chất, từ khí đến lỏng, rắn, con người chúng ta, trái đất, các hành tinh…

Và những cái vật chất mà chúng ta nhìn được, nắm được, ngửi được, ăn được…đều bị chi phối và vận hành bởi siêu năng lượng. Mà siêu năng lượng chúng ta không nhìn thấy được. Chính vì vậy mới tạo ra hai trường phái duy tâm và duy vật. Nhưng Nhất Nam đã nghiên cứu và thấy được sự thống nhất trong chỉnh thể đó. Trong tất cả chúng ta đều có sự tồn tại của các hạt, năng lượng đó chính là linh hồn an trụ trong thân tướng, và cái thân tướng vật chất bị năng lượng đó chi phối, điều khiển. Trong con người có ý thức là duy tâm và vật chất là duy vật, đó là sự tồn tại biện chứng với nhau. Con người mà không có linh hồn an trụ bên trong thì con người sẽ bị hoại diệt, phân rã mà chết, hoặc linh hồn mà không có thân tướng để an trụ thì nó không thể tương tác, không thể tồn tại được. Do vậy hai cái đó cần tồn tại bên nhau, nhưng sự phân chia hai luồng tư tưởng khiến con người siêu nhiên hóa thần thánh hóa và dẫn đến sự mê tín, cầu xin mà những điều đó không có. Việc cầu xin khiến con người xa rời thực tế, dẫn đến vi phạm đạo đức, ích kỷ cho bản thân và xa rời cuộc sống nhân duyên. Còn luồng tư tưởng thứ 2 là con người tiến hóa từ vượn khỉ thì càng khiến con người sống càng ích kỷ và tham lam hơn, vơ vét về bản thân mình vì quan điểm đời người có 1 kiếp do tiến hóa từ vượn khỉ nên con người sống bất cần, chỉ làm và vơ vét cho bản thân mình. Quan điểm của các tôn giáo cho rằng con người bị trừng phạt, đày đọa xuống nhân gian, con người là cảnh giới thấp trong vũ trụ, từ đó dẫn đến thiên hướng tâm linh cầu xin để được giải thoát khỏi cõi đau khổ này.

Chúng ta phải học sống như một đứa bé để giữ được sự cân bằng trong tâm, vui mà không biểu hiện, đau khổ mà không thấy đau khổ, giữ đc trạng thái đó như một em bé, đó là chân tâm, chính là chất liệu để giữ cân bằng trong cuộc sống, khi đó ta mới giải mã được các loại năng lượng khác, từ đó khai thác phát triển được sứ mệnh, sự nghiệp. Ví dụ một người đang thù hằn mà bảo học thì sẽ không học được vì họ sẽ bám định vào sự thù hằn đó và làm sự thù hằn gia tăng lên. Như vậy nếu không có chất liệu chân tâm thì đừng nói gì đến cứu nhân độ thế, cứu mình chưa xong thì cứu nhân độ thế sao được. Khi có chân tâm mình nhìn nhận mọi thứ mới chính xác, và trong não bộ sẽ vận hành rất kỳ diệu, mình sẽ giải quyết được các vấn đề của người khác, nhưng mình mà không lấy được trạng thái cân bằng đó thì mình sẽ bị chi phối bởi cảm xúc của người khác khi họ tương tác nói chuyện, mình sẽ bị cuốn theo và không bao giờ tìm ra con đường giải thoát giúp họ. Năng lượng chân tâm được chia làm 9 loại chân tâm. Thông qua đó để các bậc làm bố mẹ nên thương yêu các con nhỏ, mình sẽ học được từ các con và biết cách tìm được sứ mệnh của các con, tìm được thế mạnh của các con và kích thích sự sống, sự phát triển của các con. Chúng ta không nên áp đặt theo suy nghĩ bản thân bởi vì mỗi linh hồn có sứ mệnh riêng, có những ước ao khát khao riêng. Mình cần tìm hiểu và kích thích nó lên, thì các cháu bé sẽ đi đúng con đường với nguyện lực thì các cháu sẽ thành công.

Chúng ta là những chỉnh thể độc lập, có chìa khóa và không ai lấy mất chìa khóa của ai cả, cũng không có thần thánh nào mở hộ chúng ta cái ổ khóa ra cả mà phải là chính chúng ta phải mở ổ khóa đó ra, chính chúng ta làm chủ trí tuệ của chúng ta, làm chủ bản thể linh hồn của chúng ta. Chìa khóa đó là hành động, chúng ta có thể lựa chọn hành động tích cực, tiêu cực và không hành động. Vấn đề là chúng ta có mở khóa hay không thôi. Cơ chế sản sinh năng lượng trong 9 vòng tròn giác ngộ là động lực giúp chúng ta mở khóa, nếu chúng ta có năng lượng tích cực thì chúng ta sẽ có tất cả, chẳng qua chúng ta có muốn hay không thôi. Khi chúng ta có cơ chế thì chúng ta có dám hành động lan tỏa yêu thương hay không? hành động lan tỏa yêu thương như chúng ta nhìn thấy là những người có tiền tài địa vị khi đất nước lâm nguy gặp chiến tranh dịch bệnh họ sẵn sàng mở kho khố để cứu giúp mọi người, đó là những bậc vĩ nhân, những anh hùng dân tộc khi đất nước lầm than họ rời xa gia đình ra chiến trận để cứu dân tộc, họ hy sinh lợi ích xa gia đình người thân để bảo vệ biên cương. Phải lan tỏa yêu thương bằng hành động ta sẽ thu được hạt năng lượng tích cực, còn chúng ta không hành động nghĩa là tâm chúng ta mãi như em bé, hay nói cách khác là chúng ta không trưởng thành.

Tất cả mọi thứ trong cuộc sống là hiện hữu và chúng ta cần dùng cơ chế để phân tích và lấy mã sóng trí tuệ về, đó mới là điều quan trọng và nếu chúng ta không làm gì cả sẽ lãng phí một kiếp người. Chúng ta cần tận dụng những khổ đau buồn phiền an vui để chuyển hóa, làm cuộc đời có ý nghĩa. Con người thường bám định vào sự thỏa mãn và không thỏa mãn, và chúng ta cũng không hiểu vợ chồng con cái chúng ta nên sẽ không biết họ nghĩ gì, buồn gì nhưng chúng ta lại áp đặt suy nghĩ của chúng ta đến họ. Chúng ta không chịu khai mở trí tuệ của chúng ta để bản thể linh hồn khám phá chân tướng của tất cả sự vật. Chỉ khi chúng ta chịu từ bỏ những gì mà não bộ bám chấp thì trong linh hồn sẽ đón nhận các tầng sóng năng lượng đó trong và ngoài vũ trụ và giải mã được tất cả. Cũng như một bạn bị trầm cảm, hoang tưởng, ta phải giải mã được bạn đó, căn nguyên của vấn đề đó thì ta sẽ biết họ nghĩ gì, khi biết họ nghĩ gì ta sẽ có trí tuệ của họ. Đừng bảo rằng học trí tuệ gì không học lại học trí tuệ của người bị trầm cảm, mà ta phải học vì nó có cơ chế và ta sẽ biết cách lấy năng lượng hoại diệt về để làm nhiên liệu. Con người chúng ta hay lãng quên đi khi chúng ta đang tấp nập bởi phương tiện giao thông, bởi giờ giấc, bởi công việc thì trên đường đi chúng ta sẽ lãng quên tất cả, như vậy ta không học được cái gì. Ta mải mê với mưu sinh mà không quan tâm cuộc sống chung quanh, ngay cả những người thân, ta có địa vị rồi thì ta lại không quan tâm đến những người nghèo khổ, địa vị thấp hơn thì như vậy ta sẽ không lấy được trí tuệ của họ. Ta giàu có thì ta sẽ không thể hiểu được người nghèo khổ họ nghĩ gì. Chính trong dòng đời hối hả ta quên mất điều đó, ta không có thời gian nhâm nhi chén trà, ngắm bình minh và hoàng hôn thì ta sẽ không hiểu khoảnh khắc đó như thế nào, và không hiểu được khoảnh khắc ấy có ý nghĩa gì. Trong tất cả đều có mã sóng trí tuệ, có thể chúng ta thỏa mãn hay không thỏa mãn cái gì đó nhưng đối với các dạng sống khác ngoài con người hay chính bản thể linh hồn chúng ta luôn luôn không thỏa mãn trí tuệ. Chúng ta nên học cách thỏa mãn các giả tướng mà gia tăng trí tuệ, chúng ta nên có năng lượng chân tâm để cân bằng, tránh bị dao động và đi sai đường. Chúng ta phải cân bằng ở điểm chúng ta đang có đã thì chúng ta mới nhận định được giá trị mà chúng ta vươn tới. Khi đã cân bằng ta sẽ gia tăng trí tuệ và sản sinh ra vật chất, bởi vì trí tuệ là những hạt năng lượng mang mã sóng trí tuệ siêu phức tạp, mà những hạt năng lượng có mã sóng trí tuệ siêu phức tạp sẽ vận hành tất cả vật chất, nó cấu tạo thành chư Phật, thần thánh, ma quỷ…và các vị tuệ linh đều không thỏa mãn với trí tuệ mà họ có, vì thế họ luôn quan sát tất cả, sự biến động của vạn vật vũ trụ, khổ đau của con người và họ sẽ lấy các mã sóng đó về đưa vào trong chỉnh thể tuệ linh của họ để gia tăng cấu tạo trụ linh. Đây chính là nguyên nhân xuất hiện con người ở nhân gian, hay nói cách khác họ hóa thân thành con người để tương tác trong cuộc sống với tất cả các cung bậc cảm xúc, đau khổ buồn an vui để lấy mã sóng trí tuệ làm thức ăn để giúp tăng trưởng trí tuệ của họ, để họ trưởng thành và trở về với những thành tựu họ đạt được, và khi họ về thì lại tiếp tục xuống tiếp vì họ không bao giờ thỏa mãn trí tuệ. Nhưng kinh kệ và sách vở luôn áp đặt suy nghĩ và ý chí của người viết vào họ. Nhưng con người lại quên mất và luôn lười biếng hơn tuệ linh mà bị chìm vào năng lượng tiêu cực, tạo nghiệp rồi bị đứt cấu trúc trụ linh trở thành ma vương…

Soi gương không hẳn là nhìn ngắm vẻ đẹp của chúng ta khác với vẻ đẹp của người khác, mà đó là quá trình chúng ta nhìn nhận lại chính ta, hình tướng của chúng ta chính là biểu hiện của tâm ta. Đôi khi chúng ta bị trầy xước thì chúng ta sẽ soi gương để xem vết thương lành chưa. Vậy soi gương là quá trình ta nhìn lại bản thân ta, nhìn lại những biểu hiện của ta trước cái hình ảnh phản chiếu qua tấm gương đó. Nhân quả cũng như tấm gương vậy, đó là sự phản chiếu lại những hành động, những gieo nhân trong quá khứ, đang phản chiếu lại thành tựu của chúng ta. Khi chúng ta trang điểm, thì tấm gương giúp chúng ta quan sát, kiểm tra lại thành quả của quá khứ đã tạo ra : xem trang điểm xong ta đã đẹp chưa, hay những vết sẹo là những tổn thương đã lành hay chưa, xem ánh mắt của ta vui chưa, quá khứ của ta thông qua tấm gương đã thay đổi chưa. Như vậy tấm gương giúp ta nhìn nhận lại bản thân mình đẹp hơn hay xấu hơn người khác, tức là tấm gương giúp ta nhìn nhận lại chính ta, và tấm gương vô hình của dòng đời giúp ta nhìn thấy người khác, để thấy mình đã vui tươi như người ta chưa hay mình cau có hơn người ta? Hoặc mình có làm được việc tốt hơn người ta không hay mình làm điều ác hơn người ta, xem mình có rộng lượng hơn người khác không, hay người ta rộng lượng hơn mình, xem mình an vui hơn trong hoàn cảnh khổ đau so với người ta không? Như vậy từ tấm gương thật ta soi để tô đẹp cho bản thân và xem những thành quả trong quá khứ tạo ra để an vui, ta sẽ lấy được hình ảnh tấm gương đó để soi mình với người khác trong dòng đời. Vì bản chất của soi gương là mình không thỏa mãn với thân hình hay vẻ đẹp bản thân và cần soi gương để gia tăng cái đẹp, đánh tan những tổn thương trên nét mặt. Vậy khi ứng dụng trong cuộc sống, ta nên soi mình với người khác để xem mình hơn hay thua thiệt hay bằng họ để từ đó mình gia tăng cái đẹp của mình lên. Cái đẹp ở đây là hành thiện, yêu thương, lan tỏa, sẻ chia, đùm bọc, bao dung, rộng lượng. Mình nên xem mình đã bằng họ chưa? Trong gia đình ta hãy soi mình với con mình, hoặc vợ hay chồng mình để xem cái tâm mình như thế nào. Quá trình soi gương mình với con để thấy tâm nó trong sáng hơn cả mình gấp bội lần để từ đó mình thấy được quá khứ của mình không bằng con mình, rồi lại soi gia đình mình với gia đình hàng xóm xem tại sao gia đình nhà người ta vui vẻ thế mà gia đình mình không được như vậy. Vấn đề là vết thương nào ở gia đình nhà mình đang tồn tại, và mình soi lại để hàn gắn vết thương đó. Vậy đây là chân lý vạn vật, phải phân tích và giải mã và mã hóa trí tuệ thành sợi bởi rung động . Nếu chúng ta rung động phức tạp, mà hấp thụ được cái đó về xong chuyển thành một tâm hồn yêu thương, lan tỏa thì sẽ tạo thành một hạt siêu năng lượng, và bản thể linh hồn của ta sẽ hấp thụ năng lượng cực mạnh đó vào trong tâm, từ đó sẽ đánh thức năng lượng của chúng ta.

Giữa các chỉnh thể nhìn nhau mà sống, và linh hồn nhìn nhau mà sống. Đây là sự thật. Con người được cấu tạo bởi tam hợp nhân, chúng ta được hình thành bởi 3 yếu tố: thân tướng hợp thành do cơ chế phân tách liên kết tế bào, sau đó được một tuệ linh xuống đầu thai vào để duy trì sự sống của thân tướng gọi là linh hồn và trí tuệ. Nếu 3 yếu tố này hợp nhất sẽ tạo ra một con người có hành động chuẩn mực của đạo đức và lan tỏa yêu thương.

-Ví dụ: người chồng mắng vợ thì người vợ sẽ nhìn vào những câu mắng đó để sống, người chồng quan tâm yêu thương vợ thì người vợ sẽ nhìn vào những hành động của chồng để sống. Khi người A mắng người B thì người B sẽ đón nhận những năng lượng tiêu cực của người A vào, tâm họ đau thương và họ bắt đầu ác cảm với những năng lượng đau thương đó, và dựa trên những năng lượng tương tác đó họ sẽ sống và không hề truyền tải lại những năng lượng yêu thương mà sẽ bị những năng lượng tiêu cực của những hành động đó khiến họ bộc phát lại những năng lượng tiêu cực đáp lại. Khi người A mắng người B rồi và người B lại mắng lại, nói lại người A, người A lại đón nhận năng lượng tiêu cực của người B đó và nó lại gia tăng năng lượng tiêu cực, cứ thế sẽ tạo thành xung đột trong quan hệ vợ chồng, cha mẹ, con cái….Đó là những cái ta nhìn thấy được trong các mối quan hệ giữa các chỉnh thể, nhưng có những cái chúng ta không biết và không nhìn thấy, đó là linh hồn hay tuệ linh nhìn nhau mà sống. Điều này lý giải tại sao có những người không vượt qua được căn bệnh tâm thần, trầm cảm, tự kỷ nhưng có những người lại vượt qua rất dễ dàng. Tại sao trong gia đình có người bị tâm thần và họ chửi tất cả người thân trong gia đình, và tại sao có những người bị tâm thần họ lại không chửi lại người thân, có những trường hợp người tâm thần chửi người thân nhưng người khác đến họ rất quý. Đó là do linh hồn nhìn nhau để sống, và chúng ta không biết bí mật này.

Khi chúng ta có nhân duyên để hội tụ trong một gia đình thì đó là cây nhân quả được sắp xếp trước khi chúng ta làm người, cây nhân quả đó là quá trình ghi chép lại các mã sóng trí tuệ từ các tiền kiếp trước. Như vậy chúng ta không biết được linh hồn của chúng ta ác cảm hay thiện cảm với linh hồn khác, bởi vì tất cả sự quan tâm hay thù hận là sự tổng hòa ghi chép từ vô lượng kiếp rồi và nó được che đậy bởi thân tướng ở hiện kiếp. Nó chỉ biểu hiện khi có sự rung động trong mã sóng của các linh hồn với nhau, và bản thể con người là chân tu không biết tại sao lại vậy, không biết tại sao lại ghét người kia và khi ta biểu hiện ra hành động thì người kia lại không biết tại sao lại thù ta như thế và quá trình tiếp theo diễn ra là con người nhìn nhau mà sống, bắt đầu tương tác hãm hại nhau. Vậy căn nguyên là từ linh hồn nhìn nhau mà sống dẫn đến thân tướng nhìn nhau mà sống.

Như vậy cuộc đời là đầy rẫy sự sắp xếp kỳ diệu mà tạo hóa tạo ra. Khổ đau, hạnh phúc đan xen rất kỳ diệu. Mục đích là hội đồng tuệ linh muốn cho tất cả các tuệ linh xuống nhân gian nhìn nhau mà sống, để mà đi lên. Vậy thì quay lại câu chuyện tại sao có những người con bị tâm thần, tự kỷ, trầm cảm nhưng được cha mẹ người thân rất quan tâm, yêu thương lo lắng cho bệnh tình đó, tức là người con này đón nhận được những hành động nhìn nhau mà sống của cha mẹ, từ đó họ sẽ có nghị lực từ bản thể linh hồn họ để đáp lại tình thương yêu lo lắng của người thân, từ bản thể linh hồn họ sẽ quyết tâm hạn chế phát tác căn bệnh ra. Khi cha mẹ thấy đứa con không phát tác ra mà đón nhận lại những phản ứng thành tựu thì càng gia tăng quan tâm yêu thương giúp đỡ chạy chữa bệnh tình thì người con càng nhìn thấy thế động lực càng gia tăng bằng cách cố gắng kiên trì vực dậy tinh thần trong linh hồn. Bởi vì những hành động mà người làm cha mẹ truyền vào thông qua những biểu hiện bằng lời nói, bằng hành động có hạt năng lượng của đoàn kết, tình yêu thương bắn vào linh hồn của người con giúp hàn gắn những vết đứt giữa các hạt trong cấu trúc linh hồn của người con và người con sẽ hồi phục dần và khỏi.

Nhưng ngược lại, trong các kiếp quá khứ các bản thể linh hồn đó đầu thai trong thân tướng mà đã có sự xung đột và không ưa gì nhau nữa rồi, nhưng tạo hóa trớ trêu lại cho đầu thai trong một gia đình với nhau. Đến một ngày người con phát tác bệnh, vì đã không ưa gì nhau từ tiền kiếp và linh hồn nhận biết được điều đó nhưng vì trách nhiệm thân tướng làm cha mẹ phải cho con ăn học rồi khi con phát bệnh lại nghĩ nhà nghèo, sợ con nó cầm dao kiếm giết cha mẹ mà mắng chửi con. Lúc này linh hồn người con lại nhớ đến những ký ức tiền kiếp và mã sóng rung động tái hiện lại hết những ký ức gây xung đột năng lượng, người con sẽ chửi hết cá cha và mẹ, cả họ hàng. Khi cha mẹ thấy con như thế thì lại càng quát mắng chửi rủa con, chính biểu hiện đó sẽ bắn những hạt năng lượng đau thương vào con, và cứ thế sẽ bùng phát cuối cùng là tạo nghiệp. Đó chính là nhìn nhau để sống, linh hồn nhìn nhau để sống, nhưng thân tướng không biết điều đó. Đáng lẽ ra cứu được người bệnh đó nhưng lại không cứu được thì đó là bài học. Có những người con không giết người thân nhưng lại đi tự tử, và cha mẹ lại là người tạo nghiệp vì đã nói những lời khiến cho người con phải đi tự tử. Linh hồn người con hiểu điều đó nên cố tình tự tử.

Sức mạnh của nội dung thông tin lớn như thế nên những cháu bé mắc chứng tăng động hay tự kỷ thì các cháu sau này sẽ là thiên tài nếu cha mẹ biết cách khai thác những điều đó. Bởi những vị này trong quá khứ từng là những người có chức sắc, những bậc kỳ tài về cầm kỳ thi họa, nhưng bởi vì những mệnh lệnh của họ gây chết nhiều người nên kiếp này là sự phản chiếu của nhân quả nên không hợp nhất được thể linh hồn với não bộ và tế bào nên những người đó không nghe bằng tai, không nghe cha mẹ hay mọi người nói mà nghe bằng tâm, cho nên khi ta gọi con sẽ không nghe, không phản ứng. Vì vậy cha mẹ nên ghi chép lại những phản ứng, những lời nói hằng ngày của con nhỏ để có thể tìm ra điểm sáng của con, tập trung phát triển điểm đó, và con sẽ thành bậc kỳ tài kiếp này. Chúng ta là bậc cha mẹ lại không biết con mình đang nghĩ gì nhưng những cháu đó đang nghĩ gấp bội lần cha mẹ do con đang nghĩ và sống bằng tâm, nói bằng tâm còn chúng ta lại nói và suy nghĩ bằng não bộ. Chúng ta lo lắng không biết tương lai con thế nào, chỉ nghĩ được sự trưởng thành của con nhưng con lại nghĩ không biết bố mẹ có biết đường mà tu không bởi vì khi sống bằng tâm con nhìn được xuyên suốt quá khứ chính bố mẹ, biết căn nguyên nào mà có duyên được sống trong 1 gia đình như này nhưng bố mẹ không biết điều đó, biết lỗi lầm trong quá khứ và nhìn thấy tương lai của con là cấu trúc tuệ linh tan rã, phải đối mặt với những quả báo về những lỗi lầm đó nên con sẽ thể hiện nhiều trạng thái cảm xúc, đau buồn, hò hét vì chán đời quá do hấp thụ những mã sóng độc trong quá khứ, đôi khi sống trong những thành quả trong quá khứ thì lại hả hê, cười vui, bất cần sự quan tâm của mọi người. Các con thiếu sự hợp nhất của linh hồn với tế bào nên không thể nói ra cho bố mẹ hiểu được, nhưng chúng ta làm bố mẹ mà hiểu được điều đó rồi thì chúng ta phải bắn những hạt năng lượng yêu thương vào. Giống như trong y học, khi có bệnh nhân bị bất tỉnh bác sỹ khuyên người nhà nên ngồi trò chuyện, kể những ký ức để linh hồn đón nhận những hạt năng lượng để hàn gắn và dần dần sẽ tỉnh thì chữa cho những người bị bệnh tâm cũng vậy, nhưng đó là siêu năng lượng và ta phải hiểu về cội nguồn của vạn vật vũ trụ, căn nguyên họ bị như thế nào rồi sẽ ngồi trò chuyện với con nhỏ, cho dù con đang ngủ, đang chơi ta cứ nói bằng tình thương yêu. Muốn thế ta phải cân bằng lại chính ta trước, tâm ta phải như tâm em bé, nói những chuyện không thật ở nhân gian kiếp này nhưng thật ở quá khứ. Ta phải gợi lại những ký ức đó. Khi ta nói với tâm thế yêu thương quan tâm sẽ tạo ra những hạt năng lượng đoàn kết, và ta lại thấu hiểu nữa thì tâm ta sẽ tạo ra những hạt năng lượng vàng óng ánh bắn vào trong trí tuệ, và linh hồn người con sẽ đón nhận những hạt đó và sẽ thay thế những hạt xấu tiêu cực trong linh hồn rồi dần dần sẽ hồi phục. Cả 1 cấu trúc năng lượng cần vặn chìa khóa hành động, có thể các con nghe không hiểu gì nhưng linh hồn đang hiểu dần. Trong một hành trình luân hồi qua vô lượng kiếp có rất nhiều điểm bị tắc năng lượng, chúng ta cần tạo ra những hạt năng lượng ánh sáng, sự thật của vạn vật vũ trụ, về cội nguồn, về sứ mệnh, về động lực, thì những hạt đó sẽ đả thông nút thắt đầu tiên. Từ đó linh hồn sẽ hồi phục lại dần dần rồi, và ta lại tiếp tục trò chuyện, hạt năng lượng ánh sáng sẽ tiếp tục đả thông dần các điểm tắc tiếp theo. Đó là sức mạnh của thông tin, sự thật của nội dung thông tin, sức mạnh của tình yêu thương, nó tạo ra hạt theo cơ chế sản sinh ra hạt. Điều cần thiết là những bậc cha mẹ cần có ý chí để lan tỏa yêu thương đó hướng đến mọi người thì linh hồn sẽ nhìn nhau mà sống, linh hồn con sẽ đón nhận và tự sửa lỗi cho chính nó. Bản chất chỉ có 1, cơ chế chỉ có 1, chân lý cũng có 1, học thuyết hạt năng lượng cũng có 1. Giống như cây được hình thành từ một hạt cây có 1 gốc và 1 thân cây nhưng tán có rất nhiều, nghĩa là cây nhân quả mỗi người cũng chỉ có 1 gốc, 1 thân nhưng tán tỏa ra nhiều hướng khác nhau dựa trên khả năng, dựa vào quá khứ trong vô lượng kiếp chúng ta gieo, chăm bón, tạo ra, uốn nắn cái thân đó thôi. Đó là do quá khứ, thì bây giờ ta hiểu bản chất như vậy, ta muốn cứu một cái cây bị héo úa, quả sâu thì phải bón phân vào gốc, và biết được cái gốc ta sẽ cứu được chúng ta và người thân, biết được căn nguyên của con nhỏ chúng ta có thể cứu được con, đó là giải mã tất cả cội nguồn. Để giải mã cội nguồn cần chân lý vạn vật, chân lý giác ngộ, cơ chế phân tách và liên kết hạt là cơ chế vận hành luật nhân quả, và vạn vật đều vận hành theo 1 cơ chế này. Cho nên chúng ta không thể hy vọng vào cầu xin, cúng lễ mà thay đổi được nhân quả.

Đức phật đắc đạo từ vô lượng kiếp, mỗi một kiếp ngài lại đắc được 1 mã sóng nào đó, và kiếp đó ngài ngồi tọa thôi. Nhân gian không hiểu lại đi học hành động thiền của ngài và nghĩ cứ như vậy sẽ đắc đạo như ngài mà không học cách gieo nhân và chăm bón của ngài từ vô lượng kiếp.

Con người là trung tâm của vũ trụ, là sứ mệnh của vũ trụ. Nghe tự hào và trách nhiệm, tự hào hơn là bị trừng phạt mà xuống đây, và cũng tự hào hơn là tiến hóa từ vượn khỉ. Vì sứ mệnh nên xuống nhân gian để tìm cơ chế sản sinh năng lượng để trả năng lượng về quê hương, trả năng lượng vào vũ trụ để cùng nhau tiếp tục tồn tại. Con người tồn tại trong thân tướng vật chất để trải qua 5 nhóm năng lượng và giải mã hết 5 nhóm năng lượng đó. Đó là chân tâm như em bé; tiêu cực ác độc như quỷ, ma vương; miệt mài phát triển, lan tỏa, đoàn kết lại để cấu tạo lại cấu trúc năng lượng của tuệ linh, gia tăng trí tuệ qua nhiều đời nhiều kiếp thông qua tất cả khổ đau, kiếp nạn, an vui, hạnh phúc, các cung bậc trạng thái cảm xúc của các thân tướng khác nhau, các quốc gia khác nhau, các hoàn cảnh khác nhau để hấp thụ các mã sóng trí tuệ và phát triển trí tuệ cho tuệ linh đó. Vì vậy nên tuệ linh không bao giờ thỏa mãn trí tuệ, vì không thỏa mãn nên họ có sứ mệnh xuống nhân gian để trải qua những trạng thái khác nhau mà học tập kinh nghiệm lấy mã sóng đó cấu tạo lại tuệ linh. Chính vì vậy mà hình thành nên các bậc giác ngộ, thánh , vĩ nhân mà trời người tôn kính. Khi con người hiểu sai cội nguồn thì sẽ tự ti hoặc ngạo mạn. Tự ti do hiểu sai con người bị trừng phạt nên mới luân hồi xuống đây nên sẽ có sự ích kỷ, bỏ mặc xung quanh để tìm cho mình sự giải thoát riêng, cầu nguyện trở về những cõi khác. Ngạo mạn khi nghĩ rằng tiến hóa từ vượn khỉ nên chỉ có 1 kiếp và tha hồ vơ vét cho bản thân

Chúng ta xuống nhân gian là do nguyện , và cho dù chúng ta có những khiếm khuyết về thân thể, gia thế, trí tuệ hay bị bệnh về tâm…chúng ta vẫn phải tự hào về bản thân vì đã có mặt tại nhân gian, điều này giúp chúng ta có động lực và trách nhiệm. Vì để làm được con người là không hề dễ dàng. Hội đồng tuệ linh đã tạo ra Trái đất theo cơ chế phân tách liên kết, gieo duyên để hình thành và tạo ra môi trường thuận lợi. Sau đó các linh hồn nộp hồ sơ ứng tuyển xin xét duyệt đầu thai làm người, hội đồng tuệ linh phải lập trình một cây nhân quả cho từng tuệ linh theo sự phát nguyện của họ khi xuống , ăn khớp từng ngày, từng giờ, từng tháng, từng năm trong sự tương tác, như một hàm if, tùy vào hành động của kiếp người hay nhiều kiếp người đó mà có nhiều nhánh rẽ. Họ sẽ xây dựng trọng tâm vào những tuệ linh có ý chí đặc biệt, và để có những tuệ có ý chí thì hội đồng tuệ linh phải sàng lọc, và đây là một cuộc thi để xuống nhân gian. Vì vậy chúng ta nên trân quý việc làm người, trân quý cuộc sống nhân gian. Và nếu chúng ta muốn trở thành một tuệ linh tài giỏi thì phải giải mã được đối tượng giác ngộ, đó là khổ đau, căn nguyên của khổ đau. Khổ đau có trong các mối quan hệ: vợ chồng, bố mẹ, con cái, trong các mối quan hệ xã hội…và muốn lấy được các mã sóng đó thì chúng ta phải sống trong đó và đối mặt giải quyết chứ không nên cắt đứt hay buông xả khổ đau như kiểu tự tử hay lánh đời. Như vậy chúng ta cùng nhau xuống đây thì nên đoàn kết, yêu thương, giúp nhau xây dựng và phát triển trí tuệ.


Thầy Nhật Sư Hoàn Đạo